Anh ta đến cùng những bông hồng và một câu nói ngọt ngào : "Lấy anh nhé, cuộc đời anh thật vô nghĩa nếu thiếu em!"
Cô không khỏi xúc động nên chẳng mảy may suy nghĩ, đồng ý lấy anh ta làm chồng, cô trở thành một cô dâu xinh đẹp nhất nhì thành phố ở tuổi 22.
Lấy anh, cô chuyển đến sống cùng gia đình chồng, bố chồng cô mất sớm, chồng cô một tay mẹ chồng chăm sóc, vậy nên dù cô bị mẹ chồng không ưa, thường xuyên kiếm chuyện nhưng chồng luôn nhắc cô phải nhún nhường, đôi khi cô cũng thấy buồn tủi nhưng vì yêu anh nên cô vẫn cố gắng nhẫn nhịn.
Lấy nhau một thời gian, chồng cô thường xuyên xa nhà, sa chân vào bài bạc, nhậu nhẹt thâm đêm, mọi việc lớn nhỏ trong gia đình một tay cô gánh vác, hoặc có khi chồng ngỏ ý muốn phụ giúp thì mẹ chồng lại gạt phắt đi, cho rằng anh đi làm cả ngày cực khổ, sao lại bắt anh làm việc nhà.
Được hơn một năm, cô mang bầu, nhìn bụng cô mọi người đều nghĩ sẽ là một bé trai, cả nhà lấy làm vui mừng lắm: "Cháu trai của bà" - mẹ chồng cô sung sướng. còn anh ta vẫn bài bạc hàng đêm, suốt sáng, hôm nào thắng bạc thì anh ta xoa bụng cô yêu chiều: "Cục cưng của bố!", còn hôm nào thua bạc, anh ta chả buồn nói một câu chùm trăn và ngủ.
Phụ nữ mang thai, thường xuyên khó chịu, cô ngày một xanh xao, không còn xinh đẹp như xưa, nhưng hàng ngày vẫn phải chăm lo việc nhà, chẳng được nghỉ ngơi, cũng không nhận được những lời an ủi, động viên.
Đến kì sinh nở, con cô là một bé gái đáng yêu, khuôn mặt hồng hào, cô nhìn con vui mừng khôn tả, nhưng chồng cô và mẹ chồng thì không nghĩ thế, họ lấy làm bất ngờ, và không muốn tin vào điều đó : "Con gái ư? Thật tôi phải làm thế nào đây? bụng cô nhọn như thế mà!" Mẹ chồng cô bỏ đi ra ngoài còn chẳng buồn nhìn đứa bé, gắt ầm lên với tất cả mọi người ngoài khuôn viên bệnh viện. Người chồng cũng chẳng được câu quan tâm, lặng lẽ làm thủ tục đưa cô ra về.
Sau hôm đó anh ta thường xuyên về muộn hơn, tất nhiên thắng thua cũng không cần quan tâm cô thêm nữa, cô khuyên can nhưng không thể thay đỏi được chồng, anh ta chơi ngày một lớn hơn.
Rồi một ngày anh ta đi cả đêm, mãi tới sáng mới quay về cùng khuôn mặt méo mó, anh ta thua, thua rất nhiều tiền, mọi thứ giá trị đều đem ra để gán nợ nần. Mẹ chồng cô gào khóc, nhưng tuyệt nhiên, với bà ta mọi tội lỗi đều vì cô, cô là người phụ nữ khắc chồng, hại gia đình bà ta thê thảm, ngay cả chồng mình cũng không biết giữ. Cô gạt nước mắt cam chịu, bán hết trang sức, vay mượn tiền cho chồng trả nợ.
Một lần, hai lần cho đến khi cô không vay ai thêm được nữa, chủ nợ thường xuyên đến nhà, mẹ chồng cô đánh đập, chửi bới cô thậm tệ, bà kêu rằng cô chẳng kiếm được tiền còn không lo nổi cho gia đình.
Cô khóc, khóc nhiều lắm, nhưng thương con nên cô vẫn chưa biết phải làm thế nào, nhưng cũng không đợi cô suy nghĩ thêm nhiều nữa, mọi đồ đạc của cô, mẹ chồng gom hết lại ném ra ngoài, đuổi cô đi không thương tiếc, cô bồng con gái ra đi, lòng miên man suy nghĩ giá như ba mẹ cô còn bên cô thì tốt biết mấy.
25 tuổi, cô ly hôn, không nó giống như cô bị ruồng bỏ.
Nhưng trong lúc tuyệt vọng nhất, một người đàn ông hiền lành, chất phác đến bên cô, không cùng những bông hồng, không kèm những lời có cánh, cách anh cầu hôn cô cũng rất thật thà "Cô đến sống cùng tôi đi, tôi không kiếm được nhiều tiền nhưng tôi sẽ cố không để cô và cháu bé bị đói!". Anh ấp úng rồi đưa cho cô một hộp sữa.
Trước đây, cô chấp nhận kết hôn vì tình yêu cháy bỏng, vì những bó hồng và bao hứa hẹn ngọt ngào, còn lần này, không một chút lãng mạn, không vì những bó hồng, chỉ một hộp sữa cho con gái cô và lời hứa không để cô và con mình bị đói làm cô cảm động đến rơi lệ.
Tái hôn, chồng cô lo việc làm ăn, anh không giỏi nhưng rất chăm chỉ, làm việc ngày đêm chẳng quản ngại khó khăn, anh chẳng biết an ủi cô bằng những lời có cánh, chỉ là mỗi khi bước về nhà anh lại nhìn cô nở nụ cười, phụ cô mọi việc gia đình sau những giờ lao động, đưa cô quản lý hết tiền bạc trong gia đình, vợ chồng cô dành dùm mở được 1 quán ăn, cô nấu ăn rất ngon nên khách ngày một đông. Gia đình cô ngày một khấm khá.
Cơ duyên thế nào, một ngày mẹ chồng cũ của cô quen biết mẹ chồng cô hiện tại, gặp nhau khi mẹ chồng cô đưa 2 cháu chơi công viên, bà ta tâm sự :
“Nhà bà có phúc thật đấy, con trai lại kiếm ra tiền nữa”, mẹ chồng cũ của cô nói với vẻ ghen tị.
“Không phải là nhà tôi có phúc đâu bà ạ, mà là con dâu tôi có phúc đấy, lấy được nó về nó giúp con trai tôi quản lý việc làm ăn, con trai tôi chỉ tập trung làm, còn con dâu thì quản tiền bạc, gia đình”.
“Cái gì? Con trai bà làm việc còn để con dâu quản tiền? Bà chịu để con trai bà như vậy sao?” bà mẹ chồng cũ không dám tin.
“Tôi một mình nuôi nó khôn lớn, từ lúc nó còn nhỏ tôi đã luôn mong có người giúp đỡ mình thì tốt biết bao? nên tôi đã nuôi dưỡng nó thành một người đàn ông, trụ cột trong gia đình, bây giờ nó giúp vợ làm việc nhà thì sao tôi phải tính toán gì chứ?”.
Mẹ chồng cũ bị những lời nói này làm ngượng ngùng nên nói sang chuyện khác, “thằng bé này ngoan quá! ai nha….”.
“Cháu gái của tôi rất đáng yêu và ngoan ngoãn, vì thế nên em trai nó mới học theo đấy”. Nghe đến đây bà mẹ chồng cũ thấy trong lòng có chút buồn buồn…
“Mẹ…!”
Hai giọng một nam một nữ cất lên từ sau lưng bà, bà ngoái đầu lại nhìn, hóa ra cô con dâu cũ và người chồng hiện tại đang dắt tay nhau đến đón ba bà cháu, mặt cô tươi tắn như hoa đào, lại giống như thuở cô còn là thiếu nữ xinh đẹp nhất nhì thị trấn năm xưa.
“Làm bà chủ gia đình giàu có, mọi người đều trở nên xinh đẹp thì phải…”,mẹ chồng cũ nói với vẻ chua xót.
Chị ạ, người đàn ông là đất, người phụ nữ là hoa, người phụ nữ kết hôn với một người đàn ông xấu thì cũng giống như bông hoa rơi vào chỗ đất cằn, hoa có đẹp mấy thì trồng cũng không thể nảy mầm được. Đừng nên nghĩ con dâu không có phúc, dù cho thần tài tốt mấy cũng không ở nhà người ác đâu!”
Lời nói còn chưa dứt, đã thấy năm người nhà họ rời đi, chỉ còn lại một mình bà đứng giữa một khoảng không vừa tức giận lại vừa xấu hổ.
Chồng là người làm việc, đem tiền về nhà Vợ là người quản gia, trông coi tài phú trong nhà bất loạn
Chồng là đất, vợ là hoa
Hoa cần chất dinh dưỡng từ đất, đất cần sự tô điểm của hoa.
Người chồng xấu tựa như đất cát mỏng, mỗi ngày nói lời ngon ngọt mà lại không hề cho chất dinh dưỡng, đóa hoa đẹp mấy cũng trở nên héo úa. Người chồng tốt tựa như đất đen, thoạt nhìn chất phác tự nhiên, nhưng là người làm việc đến nơi đến chốn. Anh ta không nói lời “anh yêu em”, nhưng nhất định cần cù chăm chỉ kiếm tiền nuôi gia đình.
Cho dù là hạt giống kém, nhờ chất dinh dưỡng của đất tẩm bổ cho thì vẫn sẽ nở ra bông hoa xinh đẹp!
0 comments:
Post a Comment